Chuyến đi ấy như một thước phim quay chậm, lưu giữ trọn vẹn những kỷ niệm của thời thanh xuân rực rỡ.
Có những chuyến đi không chỉ là hành trình đến một nơi nào đó, mà là cuộc hẹn của những tâm hồn từng lớn lên bên nhau.
Năm ấy, chúng ta cùng nhau xách balo lên, không cần biết rõ điểm đến, chỉ cần biết rằng mình vẫn còn đang ở bên nhau – giữa những ngày thanh xuân ngắn ngủi. Những con đường bụi mờ, những trận cười vỡ òa giữa trời đêm, những lần tranh cãi vu vơ rồi lại cùng nhau im lặng dưới ánh hoàng hôn… tất cả như những mảnh ghép lấp lánh, khắc sâu vào ký ức.
Để sau này, khi cuộc đời cuốn mỗi người về một hướng, chỉ cần nhắm mắt lại, vẫn có thể thấy mình – của những năm tháng ấy – đang ngồi cạnh nhau, cười vang giữa bầu trời không lo nghĩ. Chuyến đi không kéo dài mãi, nhưng tình bạn, tình yêu và ký ức thì chưa bao giờ mất đi.